Hủ tiếu còn được gọi là hủ tíu (đọc theo âm Quảng Đông "gwo2 tiu4", viết bằng chữ Hán là "粿條". "粿條" đọc theo âm Hán Việt tiêu chuẩn là "quả điều", nghĩa là sợi bột hay là bánh sợi) là món ăn dùng chế phẩm gạo dạng sợi của người Triều Châu và người Mân Nam, có nhiều điểm tương tự như sa hà phấn của người Quảng Phủ và bản điều của người Khách Gia, được truyền nhập tới nhiều vùng ở trong và ngoài nước Trung Quốc, trở thành món ăn thường gặp ở vùng Hoa Nam Trung Quốc và khu vực Đông Nam Á như ở miền Nam Việt Nam, Campuchia, Thái Lan, Singapore.
Sợi hủ tiếu là sợi bánh bằng bột gạo, gần giống bánh phở (âm Hán - Việt: phấn, nghĩa gốc là bột) song hủ tiếu khác cơ bản ở chỗ sợi bánh thường được sấy khô, có màu trắng đục, dai dai, không vị, lúc chuẩn bị ăn mới trụng nước sôi và chần mỡ hành phi cho mềm, thơm, bùi, béo.
Sợi hủ tiếu dùng trong món hủ tiếu, ăn kèm với rau, giá đỗ, hẹ, thịt bò viên... dùng trong các bữa ăn của gia đình rất ngon.
Hủ tiếu thịnh hành ở miền Nam Việt Nam, và có nhiều loại hủ tiếu:
Tham khảo: